Ôn Ngôn gật đầu, ăn sáng xong liền đến công ty. Hôm nay trạng thái của cô tốt hơn hôm qua một chút, ít nhất đã kiềm chế được không khóc trong văn phòng của Mục Đình Sâm nữa. Cô cũng không có thời gian để khóc. Những điều cô cần học, cần làm còn rất nhiều, thời gian căn bản không đủ, một phút hận không thể chia làm hai để dùng.
Giờ nghỉ trưa, David thấy cô không có ý định ra ngoài ăn, liền hỏi:
"Phu nhân, cô muốn ăn gì? Tôi đặt cơm giúp cô nhé?"
Cô xua tay: "Không ăn, không có khẩu vị. Tôi chợp mắt một lát, hơi buồn ngủ." Tối qua cô chỉ ngủ được một chút, thật sự có chút không chịu nổi.
David đáp một tiếng rồi lui ra ngoài.
Cô mệt lả, nhưng lại không ngủ được. Suy nghĩ một lúc, cô lấy điện thoại ra gọi cho Kính Thiếu Khanh:
"Thiếu Khanh, có chuyện này tôi muốn nói với cậu. Nếu cậu có thời gian thì qua đây nói chuyện trực tiếp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT