Đợi David ra ngoài, cô nhìn tách trà đen trên bàn, sự kiên cường giả tạo cuối cùng cũng sụp đổ từng chút một. Cô không dám nếm thử vị của tách trà đó. Dù là nhiệt độ hay hương vị, chắc chắn đều là thứ Mục Đình Sâm thích nhất, cũng là thứ anh thường uống. Cô gục mặt xuống bàn làm việc, nức nở, không dám khóc lớn tiếng, chỉ biết cắn chặt môi cho đến khi vị máu tanh lan ra khắp miệng.
Mục Đình Sâm, cầu xin anh hãy trở về, được không? Em sẽ không bao giờ giận dỗi anh nữa, không bao giờ làm anh tức giận nữa...
Mục Đình Sâm, không có anh em thật sự không thể, em không biết phải làm thế nào.
Mục Đình Sâm, anh chỉ đang đùa với em thôi phải không? ...
Buổi tối khi cô chuẩn bị về nhà, David thấy hốc mắt cô hơi sưng đỏ, trong lòng thầm nghi hoặc nhưng không dám hỏi.
Trần Nặc lái xe đưa cô về Mục Trạch. Trên đường, cô nhìn ra ngoài cửa sổ xe hỏi:
"Cậu nói xem, anh ấy có thể trở về không? Liệu có kỳ tích nào xảy ra không? Tôi luôn cảm thấy anh ấy chưa chết. Anh ấy rõ ràng là người mà tôi có đuổi thế nào cũng không đi, sao lại cam tâm tình nguyện... biến mất như vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT