Phản ứng của Giang Linh khiến Trần Mộng Dao hơi ngạc nhiên. Tính cách của Giang Linh trước đây không phải thế này, đối mặt với người và việc mình thích, bà luôn chủ động tấn công, sao lần này lại tắc tị rồi?
Một lát sau, Kính Thiếu Khanh quay lại, đồ ăn cũng lần lượt được dọn lên, không khí có phần gượng gạo mới dịu đi đôi chút. Hứa Vinh Hoài đột nhiên đứng dậy gắp thức ăn vào bát của Giang Linh:
"Không biết chị thích ăn món gì. Hồi trước con trai tôi về nước có mở một quán lẩu, nó đi rồi thì giao lại cho tôi trông coi. Khi nào có thời gian mời chị đến ăn thử."
Gò má Giang Linh càng đỏ hơn:
"Vâng, vâng... Con gái tôi thích ăn lẩu, hôm nào chúng tôi sẽ ghé qua."
Trần Mộng Dao vừa thấy có tín hiệu tốt, nếu không phải đang ở trong hoàn cảnh không phù hợp, cô đã phá lên cười sung sướng. Không ngờ chú Hứa còn có một quán lẩu, quán này đúng là mở ra để chiều lòng cô mà. Điều này có phải nghĩa là sau này muốn ăn lẩu lúc nào cũng được ăn thỏa thích rồi không?
Bởi vì Hứa Vinh Hoài cũng ít nói như Kính Thành Húc nên trên bàn ăn cũng không trò chuyện được nhiều. Ăn xong, lúc ra khỏi nhà hàng, Hứa Vinh Hoài nhìn Giang Linh hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT