Hơn ba giờ sáng ở Đế Đô, bóng người trên đường phố chỉ lác đác vài bóng, nhưng đèn neon vẫn rực rỡ như cũ. Đây không phải lần đầu tiên hắn ngắm cảnh sắc Hải Thành vào thời điểm này, chỉ là lần đầu tiên cảm thấy mọi thứ đêm nay đều khác lạ.
Trở lại Diệp gia, bước vào phòng ngủ của ông cụ, lão già xảo quyệt, tính tình cổ quái kia sẽ không bao giờ có thể bò dậy khỏi giường để hành hạ hắn nữa, cứ nằm im lìm như vậy, không một tiếng động.
Hắn đứng im lặng trước giường hơn nửa giờ, hai chân dần chuyển từ đau nhức sang tê dại mà không có chút phản ứng nào. A Trạch đã lái xe đưa hắn từ bệnh viện về, thấy hắn cứ đứng như vậy, chân chắc chắn không chịu nổi, không kìm được bèn lên tiếng nhắc nhở:
"Thiếu gia, đừng đứng lâu quá, chân cậu vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, cẩn thận để lại di chứng."
Diệp Quân Tước hít một hơi thật sâu:
"Thông báo xuống dưới, chuẩn bị hậu sự đi, làm cho thật long trọng. Lão già đó đã sống một đời huy hoàng, chắc chắn không muốn lúc chết lại phải ra đi trong thảm hại."
A Trạch đáp một tiếng rồi xoay người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT