Sau khi yên lòng, cô nhìn Diệp Quân Tước, nói: "Chuyện của ông nội không giấu được đâu, dù sao bây giờ con cũng đã sinh rồi, không cần giấu nữa. Vốn dĩ cũng là vì muốn ông nội được nhìn mặt cháu một lần nên mới phẫu thuật sớm. Còn bên nhà em... hay là đợi em xuất viện rồi hãy thông báo." Cô lo người nhà biết chuyện sẽ kéo đến bệnh viện làm ầm lên, nhiều người cùng đến như vậy, nghĩ thôi đã thấy ác mộng, bây giờ cô chỉ muốn được yên tĩnh một lát.
Diệp Quân Tước gật đầu, lấy điện thoại ra quay một đoạn video về đứa bé gửi cho ông cụ, đồng thời báo tin con đã chào đời sớm và nói rõ đang ở bệnh viện nào. Cũng vào lúc quay video, hắn mới nghiêm túc nhìn rõ dáng vẻ của đứa trẻ. Con bé không xinh đẹp, làn da toàn thân đỏ hỏn, người gầy gò bé nhỏ, không hề trắng trẻo mịn màng, nhưng hắn vậy mà lại không thấy xấu, ngược lại còn có cảm giác muốn ngắm thêm vài lần.
Sau khi biết chuyện, ông cụ không kịp gọi điện mắng hắn mà vội vã chạy ngay đến bệnh viện.
Khi nhìn thấy Khúc Thanh Ca và đứa bé, trong đôi mắt đục ngầu của ông cụ thoáng rưng rưng:
"Thanh Ca, sao con không nghe lời ông? Sự an toàn của con và đứa bé là quan trọng nhất... Tại sao cứ phải để con bé ra đời sớm như vậy?"
Khúc Thanh Ca mỉm cười:
"Ông nội, cháu và con không phải đều ổn cả sao? Không sao đâu ạ. Ông có muốn bế cháu không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play