Diệp Quân Tước ung dung đứng ở cửa phòng, thản nhiên nói: "Tôi không làm gì cô ấy cả. Sáng nay cô ấy vẫn còn ở đây. Đây là Hải Thành, cho dù tôi có muốn cô ấy xảy ra chuyện, nhà họ Khúc có đồng ý không? Bây giờ tôi còn đang bận bịu với ông, làm gì có thời gian mà động đến cô ấy? Nếu ông tự mình tức chết, tôi còn phải mang tiếng oan."
Thấy anh không giống đang nói dối, ông cụ cuối cùng cũng nguôi giận, không vịn tường phá phách đồ đạc trong phòng nữa.
"Cho người đi tìm! Tôi gọi cho nhà họ Khúc rồi, nó không về!"
Diệp Quân Tước gọi người đến dọn dẹp phòng ngủ của ông cụ, sau đó quay người đi ra sân. A Trạch theo sau nói: "Ông cụ sức khỏe đã vậy, tính tình khó tránh khỏi có chút thất thường, thiếu gia đừng chấp nhặt với ông làm gì."
Diệp Quân Tước châm một điếu thuốc: "Đi tìm Khúc Thanh Ca xem vào giờ phút quan trọng này cô ta đi đâu rồi. Chỉ cần cô ta biến mất, lão già đó lại nghĩ tôi đã làm gì cô ta. Tìm được rồi thì bảo cô ta về, ngày nào cũng túc trực bên cạnh lão già đó cho đến khi ông ta nhắm mắt, tôi cũng được yên thân."
A Trạch đáp một tiếng rồi dẫn người rời khỏi trang viên Diệp gia.
Trời dần tối, bên A Trạch có tin tức truyền về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play