Sự khác thường của cô khiến tim Kính Thiếu Khanh thắt lại.
"Dao Dao... em không sao chứ? Em không cần phải cố tỏ ra mạnh mẽ đâu. Nếu muốn khóc thì cứ khóc đi, như vậy sẽ dễ chịu hơn."
Trần Mộng Dao lườm anh một cái: "Tại sao em phải khóc? Chỉ vì biết Triển Trì đã trở về và cố tình xuất hiện bên cạnh em mà em phải sợ đến phát khóc sao? Em đâu còn là con nít ba tuổi, anh coi thường em quá đấy! Em cùng lắm chỉ là hơi căng thẳng, hơi áp lực tâm lý một chút thôi. Yên tâm đi, không sao đâu, hôm nay nếm thử tay nghề của em xem."
Kính Thiếu Khanh không tin lời cô. Sự khác thường của cô đã đủ nói lên trạng thái tâm lý hiện tại của cô rồi. Anh không khỏi cảm thấy nặng nề theo.
Rửa tay xong, anh ngồi vào bàn ăn, nhìn một bàn cơm khá thịnh soạn mà không hề có cảm giác muốn ăn. Trần Mộng Dao không hài lòng.
"Sao thế? Chê đồ ăn em nấu không ngon à? Bà cô đây hiếm khi xuống bếp đấy nhé, còn chê à? Lần sau không có mà ăn đâu."
Anh cười khổ gắp thức ăn bỏ vào miệng, thực sự cảm nhận được thế nào là ăn mà không biết vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT