Sai lầm lớn nhất của cô ta là không nên khoe khoang những mánh khóe nhỏ nhặt đó trước mặt Ôn Ngôn. Đúng như lời Mục Đình Sâm nói, cô ta mới là "con chó" mà anh nuôi, một "con chó" được dùng để thử phản ứng của Ôn Ngôn. Cô ta có thể quay lại Mục Thị cũng chỉ vì lý do đó mà thôi.
Một lúc lâu sau, cô ta mới tìm lại được giọng nói của mình:
"Mục tổng... xin đừng nói những chuyện đó của em ra ngoài, nếu để mọi người biết, em sẽ không sống nổi mất. Em sẽ xin lỗi phu nhân, em sẽ rời khỏi Mục Thị ngay lập tức!"
Mục Đình Sâm khinh thường không thèm nhìn cô ta thêm một cái nào nữa:
"Xin lỗi thì không cần, dù sao cô ấy cũng không muốn gặp cô. Biến khỏi mắt tôi ngay lập tức."
Lúc Nhứ Như Linh rời đi vì quá hoảng sợ nên suýt nữa ngã nhào, gót giày cao gót bị gãy một phần, trông vô cùng thảm hại.
David không dám nói một lời, anh chỉ có thể im lặng đứng nhìn. Theo Mục Đình Sâm lâu như vậy, anh đã hiểu ra một điều, dù bề ngoài Mục Đình Sâm đối xử với Ôn Ngôn tệ đến đâu, thì trong lòng anh, không ai có thể sánh bằng cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play