Cô ta không ngây thơ như vẻ bề ngoài. Mặc dù trước đây Mục Đình Sâm đã tài trợ học phí cho cô ta, nhưng cô ta sớm đã bị ảnh hưởng bởi môi trường và nhận ra tầm quan trọng của vật chất. Số học phí đó không đủ để cô ta sống một cuộc sống tươm tất, nên từ khi còn đi học, cô ta đã bắt đầu đi làm thêm. Số tiền kiếm được đều dùng để chưng diện cho bản thân, vừa hay mọi người xung quanh cũng sẽ nghĩ cô ta là một người cần cù, không bao giờ để lại điều tiếng gì.
Những nơi làm thêm rất đa dạng, những người đàn ông cô ta gặp cũng đủ mọi loại. Trong mắt cô ta, đàn ông bên trong đều giống nhau, đều háo sắc, và Mục Đình Sâm cũng không ngoại lệ.
Nếu có thể bám vào Mục Đình Sâm, nửa đời sau cô ta sẽ được nở mày nở mặt, không cần phải luồn cúi giữa các loại đàn ông nữa, tiền muốn tiêu thế nào thì tiêu, chứ không ngốc như Ôn Ngôn tự mình chạy ra ngoài làm việc, giả vờ độc lập để tự làm khổ mình.
Lần này Mục Đình Sâm đưa cô ta về công ty, mọi người đều bàn tán sau lưng, trong lòng cô ta tự nhiên vô cùng đắc ý. Lúc Ôn Ngôn sa thải cô ta chẳng phải rất kiêu ngạo sao? Bây giờ bị Mục Đình Sâm vả vào mặt, không biết cảm giác thế nào.
Khi đẩy cửa bước vào, cô ta cố ý cởi hai nút áo trên ngực, để lộ ra cảnh xuân lấp ló. Cô ta tự tin mình có vốn liếng này, và chiêu này trước mặt đàn ông luôn hiệu quả.
"Mục tổng~ Phu nhân đi rồi ạ?"
Cô ta õng ẹo đi đến trước mặt Mục Đình Sâm, cố tình ưỡn bộ ngực đầy đặn của mình ra, còn làm bộ giơ tay về phía anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play