"Khúc Thanh Ca nếu muốn gặp tôi, cô ta sẽ tự đến. Cô ta về Hải Thành không phải vì thấy tôi chướng mắt sao? Không cần để ý đến lão già đó, mặc kệ ông ta muốn làm gì thì làm. Muốn duy trì quan hệ hai nhà đến vậy thì để ông ta tự đi mà lo liệu."
Bên kia, Ôn Ngôn và Trần Mộng Dao tìm một nhà hàng gần đó để ăn. Vừa gọi món xong, điện thoại Trần Mộng Dao đột nhiên reo lên. Cô vui vẻ lấy ra xem, tưởng là tin nhắn của Kính Thiếu Khanh, không ngờ lại là một số lạ, nội dung chỉ có một tấm ảnh: trong một bàn ngồi ở quán bar với ánh đèn mờ ảo, bên cạnh Kính Thiếu Khanh là một "cô nàng thỏ" mặc đồng phục, cả hai đều đang mỉm cười, cụng ly cạn chén...
Giây phút ấy, máu trong người cô như chảy ngược, nhất thời đến thở cũng quên mất.
Mãi đến khi Ôn Ngôn lên tiếng hỏi, cô mới thở hổn hển, run rẩy đưa tấm ảnh cho Ôn Ngôn xem, miệng há ra nhưng không biết phải nói gì.
Ôn Ngôn nhìn tấm ảnh, chìm vào suy tư. Dù trong ảnh chỉ có Kính Thiếu Khanh và "cô nàng thỏ" có vóc dáng quyến rũ, nhưng rõ ràng bên cạnh còn có người khác không lọt vào khung hình. Nhìn vào góc ảnh có một bàn tay đang cầm ly rượu, người đó chính là Mục Đình Sâm!
Bàn tay của Mục Đình Sâm rất đặc trưng, thon dài, khớp xương rõ ràng. Cách anh cầm ly cũng khác người thường, vì ngón tay quá dài nên khi cầm ly, có ba ngón tay sẽ hơi cong lại, đặc biệt là ngón út.
Đêm qua lúc Mục Đình Sâm về nhà, mùi rượu trên người không quá nồng, lại đã tắm rửa nên cô không ngửi ra được. Biết là anh đi cùng Kính Thiếu Khanh, cô hoàn toàn không nghĩ ngợi lung tung. Bây giờ xem ra, hai người này tụ tập với nhau, cùng một giuộc, làm chuyện xấu còn bao che cho nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play