Buổi tối, Từ Dương Dương liên lạc với Ôn Ngôn. Trong lúc trò chuyện, Từ Dương Dương nói rằng hôm nay Đường Xán không liên lạc với cô, qua lời nói có thể nghe ra cô rất phiền muộn.
Ôn Ngôn im lặng một lúc lâu, do dự không biết có nên nói cho Từ Dương Dương biết hôm nay cô đã gặp Đường Xán hay không. Lý do cô do dự là vì không chắc chắn những lời thoái thác của Đường Xán là một cái cớ vì không có tình cảm với Từ Dương Dương, hay là lời nói thật lòng.
Cuối cùng, cô không nói ra, lặng lẽ chuyển sang chủ đề khác:
"Em về nhà chưa? Mối quan hệ với mẹ em đã dịu đi chút nào chưa?"
Từ Dương Dương thở dài:
"Em chưa về, em gọi cho ba rồi, ở tạm nhà cô hai ngày. Cứ nghĩ đến mặt mẹ là em lại thấy khó chịu khắp người. Cũng không hẳn là ghét mẹ, chỉ là vừa nhìn thấy bà ấy là em lại có cảm giác ngột ngạt. Cảm giác này đã theo em bao nhiêu năm nay, lần này đã muốn trốn chạy thì đừng quay đầu lại nữa, em sợ vừa quay đầu sẽ lại trở về như cũ. Không sao đâu chị Ôn Ngôn, làm chị lo lắng rồi, em không làm phiền chị nữa, mai gặp."
Cúp điện thoại, Ôn Ngôn thở dài. Mỗi lần thấy Từ Dương Dương bị áp lực như vậy, cô cũng sắp trầm cảm theo. Dù Từ Dương Dương không kể nhiều chuyện gia đình, nhưng cô có thể cảm nhận được mẹ của Từ Dương Dương là kiểu người điển hình luôn lấy danh nghĩa "vì tốt cho con" để thể hiện ham muốn kiểm soát mãnh liệt. "Con ngoan" đâu phải dễ làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT