Ôn Ngôn lạnh nhạt nói:
"Con có phải giun trong bụng anh ta đâu, làm sao biết có giống như má nói không? Con thấy anh ta không chỉ ăn được mà còn có thể ăn thêm mấy bát nữa ấy chứ, không ăn no lấy đâu ra sức mà cãi nhau với con?"
Một lúc sau, Má Lưu thấy Mục Đình Sâm vẫn chưa xuống lầu ăn cơm, liền thăm dò hỏi:
"Ngôn Ngôn, hay là má lên gọi cậu chủ xuống ăn cơm nhé?"
Ôn Ngôn bĩu môi:
"Anh ta không biết giờ nào ăn cơm à? Không phải thói quen sinh hoạt của anh ta rất quy củ sao? Đến giờ không ăn không khó chịu à? Anh ta tự không xuống, gọi làm gì? Đây là đất của Mục gia, anh ta muốn ăn muốn ngủ, ai làm gì được anh ta?"
Má Lưu nghẹn lời, ngồi im không dám nhúc nhích. Tuy Ôn Ngôn là do một tay bà chăm sóc lớn lên, nhưng tính cách này dần bộc lộ ra khiến bà cảm thấy có chút khó nắm bắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play