Sau khi đến công ty lấy tài liệu, Từ Dương Dương liền tức tốc bắt xe đến nhà Đường Xán. Nhà anh ta cô cũng xem như đến một lần rồi, không quen thuộc nhưng cũng không hoàn toàn xa lạ. Đến trước cửa nhà Đường Xán, lòng cô có chút bồn chồn, hít sâu vài hơi mới dám nhấn chuông cửa.
Nhà Đường Xán là một biệt thự riêng. Theo cô biết, nhà anh không có người giúp việc, anh sống một mình. Đứng ngoài cổng bấm chuông mãi không thấy động tĩnh gì. Bây giờ mới khoảng mười giờ sáng, chắc Đường Xán vẫn chưa dậy. Dù sao anh ta cũng là người phóng túng, quen với cuộc sống về đêm, chuyện này cũng bình thường. Cô đành phải gọi điện cho anh. May mà anh nghe máy. Biết cô đang đứng ở cửa, anh ta lại nói cho cô mật khẩu cổng rồi cúp máy luôn. Nghe giọng điệu thì đúng là vẫn còn đang mơ màng.
Trong lòng Từ Dương Dương dấy lên một cảm giác kỳ lạ. Cô và Đường Xán đã thân thiết đến mức có thể tùy tiện biết mật khẩu nhà anh ta rồi sao? Gã này lại có thể yên tâm nói cho cô mật khẩu như vậy...
Vào cổng, đến cửa chính, cô ngập ngừng nhập mật khẩu tương tự. Mật khẩu đúng, cửa mở ra.
Cô cởi giày, rón rén bước vào. Lần trước đến là vào buổi tối, lúc về thì chỉ lo ngượng ngùng, đầu óc cũng rối bời, không kịp để ý xem nhà Đường Xán trông thế nào. Hôm nay nhìn lại, ngoài sự sang trọng, cách bài trí rất có cá tính, mang một cảm giác rất khác, rất hợp với phong cách của Đường Xán.
Đi đến cửa phòng ngủ của anh, cô gõ cửa:
"Em để tài liệu ở đâu ạ? Giám đốc Nghiêm nói phải giao tận tay anh..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT