Ôn Ngôn chơi với Tiểu Đoàn Tử một lát, có chút không yên tâm về Từ Dương Dương, liền nhắn tin hỏi thăm tình hình. Từ Dương Dương nhanh chóng trả lời: "Anh ấy đã nói rõ với em rồi, chỉ là tai nạn, bảo em đừng để trong lòng, coi như chưa có gì xảy ra, sau này cứ cư xử bình thường. Anh ấy đã xin lỗi em, mời em ăn một bữa cơm, còn nói sau này ở công ty sẽ cùng chị dẫn dắt em. Em thấy như vậy cũng tốt, cả hai đều không cảm thấy áp lực. Vốn dĩ mới quen nhau, ép phải ở bên nhau cũng không hợp. Em vừa cãi nhau với ba mẹ ở nhà, cũng chỉ vì chuyện tối qua không về. Em bị mắng một trận tơi bời, nói là cãi nhau nhưng thực ra chỉ là em bị mắng một mình thôi. Chị yên tâm, em không sao."
Ôn Ngôn thở dài. Kết quả này tuy không hoàn toàn như ý, nhưng cũng là tốt nhất rồi.
Tối đó, lúc Mục Đình Sâm về nhà đã mười một giờ. Ôn Ngôn đang ngủ mơ màng thì bị tiếng anh tắm rửa làm cho tỉnh giấc. Đợi anh tắm xong ra ngoài, hai người ăn ý tựa vào nhau trên giường trò chuyện. Ban ngày thời gian ở bên nhau ít ỏi, chỉ có lúc này mới có thời gian tâm sự.
Khi cô nhắc đến Đường Xán, Mục Đình Sâm có chút ngạc nhiên:
"Đường Xán? Anh ta đến công ty em làm à? Sao có thể?"
Ôn Ngôn cảm thấy anh hơi làm quá:
"Chỉ cần công ty trả lương xứng đáng, có gì mà không thể?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT