"Chị không sao. Chị đến thẳng công ty của Mục Đình Sâm, anh ấy đang tăng ca nên chưa về, chị về nhà cùng anh ấy. Em đi làm việc trước đi, chị đi tìm Đường Xán."
Đã sắp đến giờ tan làm, công ty đông người, Ôn Ngôn không nói chuyện với Đường Xán ở công ty mà chủ động hẹn anh ta ăn trưa. Đường Xán đồng ý rất nhanh, còn chủ động giới thiệu một nhà hàng Trung Hoa có món ăn ngon.
Đến nhà hàng, vừa ngồi xuống, Ôn Ngôn đã đi thẳng vào vấn đề:
"Tối qua tôi và Từ Dương Dương bị bỏ thuốc. Tôi nghi là do chai sâm banh có vấn đề, anh nghĩ sao?"
Đường Xán nhìn cô cười như không cười:
"Cô nghĩ là tôi làm à? Tôi có mục đích gì để làm vậy? Sâm banh đúng là cho cô, và cũng chỉ có cô và Từ Dương Dương uống, cả hai đều trúng chiêu, điều này cũng không sai. Nhưng chai sâm banh từ đầu đến cuối không hề qua tay tôi. Tôi đúng là đáng nghi, nhưng cô cũng không có bằng chứng chứng minh là tôi làm, đúng không?"
Ôn Ngôn nghẹn lời, cô không đoán được thái độ của Đường Xán. Anh ta không ngạc nhiên, cũng không hoảng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play