Cô mạnh dạn kiễng chân, vòng tay qua cổ anh, đặt một nụ hôn lên má anh, rồi vội vàng quay người bỏ chạy:
"Tan làm nhớ đến đón em! Nếu phải tăng ca, em sẽ đi cùng anh!"
Nhìn cô chạy xa, Mục Đình Sâm lưu luyến đưa tay lên sờ nơi cô vừa hôn, khóe môi khẽ nhếch lên. Hôm nay mặt trời đúng là mọc ở phía tây rồi...
Trở lại xe, nghĩ đến chuyện cô bị bỏ thuốc tối qua, anh có chút không yên tâm, liền nhắn cho cô một tin: "Cẩn thận nhé, có chuyện gì thì gọi cho anh. Đừng cố chấp chuyện gì cũng muốn tự mình giải quyết, làm không khéo lại phải để anh dọn dẹp mớ hỗn độn, đó là đang thêm phiền phức cho anh đấy."
Nhìn thấy tin nhắn, Ôn Ngôn trả lời bằng một khuôn mặt cười. Cô biết mình nên làm gì.
Thường ngày Từ Dương Dương đều đến sớm hơn cô, hôm nay lại phá lệ, gần đến giờ làm mà vẫn chưa thấy đâu. Đường Xán dĩ nhiên cũng không đến công ty sớm như vậy. Trong lòng cô có chuyện, cũng không có tâm trạng làm việc, chỉ nằm bò ra bàn ngẩn ngơ.
Gần đến trưa, Đường Xán và Từ Dương Dương mới một trước một sau đến công ty. Ôn Ngôn gọi Từ Dương Dương ra một góc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play