Cô vừa tức vừa buồn cười, thảo nào thấy là lạ, thì ra vấn đề nằm ở Mục Đình Sâm. Tối qua cô không nhớ là đã cho Tiểu Đoàn Tử bú, vậy chắc chắn là Mục Đình Sâm đã lén lấy sữa trữ ra cho cậu bé uống. Anh ta cũng không ngại phiền phức! Bị anh ta xúi giục như vậy mà đứa bé tí tẹo đã thật sự nghe hiểu rồi!
Cô tức tối đẩy cửa xông vào. Tiếng động quá lớn làm Tiểu Đoàn Tử giật mình run rẩy, đôi mắt to tròn ngơ ngác nhìn cô, cái miệng nhỏ cũng mếu máo. Không kịp đau lòng, cô lao tới vớ lấy cái gối tấn công Mục Đình Sâm:
"Anh quá đáng thật! Lẽ ra em không nên yên tâm giao Tiểu Đoàn Tử cho anh buổi tối! Không ngờ anh còn có cái tính âm hiểm này nữa đấy? !"
Thấy mình bị bắt quả tang, Mục Đình Sâm nghiêm mặt nói:
"Anh cũng chỉ vì sợ nó quấn lấy em quá khiến em vất vả thôi. Cách làm có thể không đúng, nhưng kết quả tốt là được rồi, không phải sao? Em xem, tối anh dỗ nó ngủ, sữa thì anh hâm lại cho nó uống, không cần phiền đến em, em ngủ một mạch đến sáng không tốt à? Có thấy nhẹ nhõm hơn nhiều không?"
Ôn Ngôn nghẹn họng không nói nên lời. Nếu không phải mục đích chiếm đoạt cô của anh ta quá rõ ràng, cô đã tin vào lời ngon tiếng ngọt của anh ta rồi. Cô hít sâu vài hơi mới miễn cưỡng giữ được bình tĩnh:
"Tối nay anh ra phòng khách ngủ cho em, mau biến khỏi mắt em ngay!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play