Nước mắt lưng tròng, Trần Mộng Dao cố nén không cho rơi xuống: "Ừm... tôi hiểu rồi. Xem ra cô Sa Sa kia cũng giống tôi, chỉ là hòn đá lót đường cho anh mà thôi. Lẽ ra tôi không nên tức giận, mà nên thương hại cô ta mới phải. Ánh mắt của anh thật lạnh, lạnh như gió mùa đông. Trước đây nhìn tôi cũng đã như vậy, chỉ là tôi quá ảo tưởng. Tiền không cần trả, là tôi cam tâm tình nguyện tiêu cho anh, không có lý do gì để đòi lại. Cảm ơn anh đã cho tôi một bài học, cảm ơn anh đã giáng một đòn chí mạng khi thế giới của tôi sụp đổ, khiến tôi ghê tởm đến cùng cực!"
Nói xong, cô quay người rời đi, nước mắt cuối cùng cũng không kìm được mà tuôn trào.
Lúc Triển Trì từ phòng tắm ra cô đã hiểu. Anh không quan tâm đến việc cô ướt sũng, mà chỉ quan tâm đến bí mật trong điện thoại. Khi thất vọng đã đủ, người ta sẽ không tự lừa dối mình nữa.
Cô thất thểu trở về căn nhà trọ. Khu chung cư kiểu cũ chỉ có năm tầng, không có ban quản lý, một tầng có hơn chục hộ, đủ mọi thành phần. Thỉnh thoảng lại có tiếng chửi bới của kẻ say, khiến người ta kinh hãi. Hành lang cũng tối om.
Trần Mộng Dao đứng trước cửa, cố gắng trấn tĩnh lại rồi mới lấy chìa khóa. Đột nhiên, ánh mắt cô dừng lại ở ổ khóa. Ổ khóa này mới thay lúc chuyển đến, nhưng bây giờ trên đó có vài vết xước và dấu hiệu bị cạy phá!
Cô căng thẳng đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi. Cô tìm một đoạn thanh sắt ở góc nhà, run rẩy đẩy cửa, nhanh chóng bật đèn. Đập vào mắt là một cảnh tượng hỗn loạn, căn nhà trọ vốn gọn gàng nay đã bị lục lọi tung tóe. Mẹ cô, bà Giang Linh, nằm bất tỉnh trên sàn nhà!
"Mẹ! Mẹ sao thế? !"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play