Trần Trung chết rồi, chết trên bàn mổ. Cô vốn nghĩ có tiền làm phẫu thuật ít nhất có thể thở phào một hơi, chỉ cần người còn sống, sẽ có ngày thấy được ánh sáng. Không ngờ tin dữ ập đến dồn dập, không cho cô một cơ hội để thở.
Một lát sau, Giang Linh mắt đỏ hoe bước ra: "Dao Dao... con vào gặp bố lần cuối đi..."
Trần Mộng Dao ngây dại lắc đầu: "Con không muốn vào... Mẹ, sáng mai con sẽ đi lo hậu sự, mẹ về nghỉ ngơi đi."
Giang Linh đứng im không nhúc nhích, chỉ khóc càng thêm thảm thiết. Thân hình gầy gò của bà trông xiêu vẹo, như thể sắp ngã quỵ.
Vừa nghĩ đến việc phải trở về căn nhà trọ âm u, đáng sợ, người ra vào hỗn tạp như một khu ổ chuột, bà lại sợ hãi. Một phu nhân nhà giàu có như bà, đã bao giờ phải chịu sự tủi nhục này?
Giằng co một lúc, Trần Mộng Dao đứng dậy, chân đã hơi tê: "Mẹ, để con đưa mẹ về."
Giang Linh nắm chặt tay cô: "Không cần đâu Dao Dao. Mẹ biết dạo này con vất vả rồi. Sức khỏe mẹ cũng không tốt, chẳng giúp được gì cho con, cuối cùng lại còn làm gánh nặng. Con cứ để... bệnh viện xử lý thế nào thì xử lý, mẹ tự về được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT