Khương Nghiên Nghiên trông khác hẳn trước kia, mái tóc nhuộm màu mè đã trở lại màu đen, gương mặt không trang điểm trông thật trẻ trung, trong sáng, lại có vài phần giống Ôn Ngôn, ăn mặc cũng rất chỉnh tề:
"Chị, chị đừng hiểu lầm, em không đến tìm chị gây sự đâu. Là mẹ chúng ta bị bệnh, mẹ không cho em nói với chị, nhưng em nghĩ chị nên đến thăm mẹ, nên mới đặc biệt đến báo cho chị. Em không được nghỉ nhiều ngày, sắp phải ra nước ngoài học tiếp rồi, bên mẹ lại phải phiền chị chăm sóc."
Ôn Ngôn nhíu mày. Khương Nghiên Nghiên trở nên ngoan ngoãn từ khi nào vậy? Lại còn gọi cô là "chị", dùng "mẹ chúng ta" để gọi Trần Hàm. Cô thậm chí còn nghi ngờ người đứng trước mặt không phải là Khương Nghiên Nghiên, mà là một người khác đang khoác da của cô ta:
"Cô đừng gọi tôi là chị, tôi không dám nhận. Cho tôi địa chỉ của bà ấy, tan làm tôi sẽ qua."
Khương Nghiên Nghiên cúi đầu:
"Em biết trước đây em đã làm nhiều chuyện có lỗi với chị, em chỉ là không hiểu chuyện... Con người rồi sẽ lớn lên, em sẽ không giống như trước nữa."
Trong lòng Ôn Ngôn không chút dao động. Những lỗi lầm mà Khương Nghiên Nghiên đã gây ra không phải chỉ vài ba câu là có thể dễ dàng tha thứ: "Cô thế nào không liên quan đến tôi, tôi cũng không quan tâm. Tôi rất bận, không có chuyện gì khác thì tôi đi trước." Nói xong cô quay người rời đi, mặc cho Khương Nghiên Nghiên gọi với theo sau, cô cũng không quay đầu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play