Tiếng cười của Ôn Ngôn từ trên lầu truyền xuống, cũng lọt vào tai Trần Nặc. Trần Nặc thầm thì tỏ vẻ bất mãn:
"Tôi ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa kết hôn, thật là mất mặt đàn ông quá đi..."
Trên đường, Ôn Ngôn lấy gương nhỏ trong túi ra sửa lại lớp trang điểm. Vừa rồi ra ngoài vội quá, cô trang điểm qua loa, son môi cũng tô hơi lệch.
Vừa chỉnh xong, Mục Đình Sâm đã đưa tay xoay mặt cô lại, ngón tay lướt nhẹ trên môi cô:
"Đã nói là đừng tô màu đỏ như vậy, mấy thỏi son đó của em sớm muộn gì anh cũng vứt đi hết."
Cô gạt tay anh ra:
"Em thật sự lúc nào cũng muốn đánh anh, em vừa mới tô xong! Đây mà đỏ chỗ nào? Em đã chọn màu nhạt nhất rồi, là do môi em vốn dĩ đã đỏ, hiểu không? Đồ ung thư thẳng nam, hết thuốc chữa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT