Nghe vậy, Mục Đình Sâm lo lắng kiểm tra trán và tay chân Tiểu Đoàn Tử, xác nhận không có vết thương do ngã, anh mới thở phào nhẹ nhõm:
"Được, vậy cũng tốt, tối chúng ta thay phiên nhau là được. Thằng bé bây giờ cũng không quấy lắm, an toàn vẫn là trên hết. Giờ mà tìm một người giúp việc mới để chăm con, Tiểu Đoàn Tử cũng sẽ không quen. Em cứ cho bú trước đi, anh đi chuyển cái giường nhỏ qua đây."
Ôn Ngôn vội níu anh lại:
"Má Lưu đang ngủ mà, anh đi chuyển giường gì bây giờ? Tối nay cứ tạm thế đã, mai anh cho người chuyển qua là được rồi. Ngủ tiếp đi, nó bú cũng không ảnh hưởng đến giấc ngủ của em, em cũng ngủ đây."
Mục Đình Sâm đúng là ngủ mơ màng, không nghĩ đến điểm này, anh ừ một tiếng rồi nằm xuống ngủ tiếp. Tiểu Đoàn Tử nhích người, đầu quay về phía Ôn Ngôn bú sữa, chân thì gác ngang lên người Mục Đình Sâm. Mục Đình Sâm nghiêng đầu mở mắt cười với cậu bé, cưng chiều nắm lấy bàn chân nhỏ mũm mĩm của con.
Thấy cảnh này, Ôn Ngôn khẽ cong môi. Mục Đình Sâm miệng thì chê Tiểu Đoàn Tử không phải con gái, nhưng cơ thể vẫn rất thành thật đấy chứ.
Sáng sớm hôm sau, má Lưu vội vàng đến gõ cửa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT