Tôi không nghe lời ông, ngày nào cũng lẽo đẽo theo sau ông học trồng hoa, mùa hè bị nắng thiêu đen thui.
Ông hết cách, cuối cùng đành thoả hiệp, đưa tôi một cái chậu hoa. Loài hoa đầu tiên ông dạy tôi trồng chính là hoa hồng, vừa dạy vừa nói đùa: “Hay là con cứ lấy tên là ‘Phương Rose’ nhé? Tên Tây một chút cho hợp.”
Cái tên đó thật sự vừa quê mùa vừa buồn cười. Tôi cười thầm nghĩ vậy.
Cười, cười một hồi, nước mắt lại rơi.
Hai năm qua, khi bị gọi là “Tiểu thư Rose”, tôi luôn mơ thấy cha tôi, từng chút, từng chút một, cầm tay tôi dạy trồng hoa.
Tôi nhớ ông biết bao.
Sáng sớm hôm ấy, giữa màn sương sớm, tôi xách chiếc vali nhỏ của mình, đi đến sân bay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play