Giang Bạch nhận được một tin nhắn từ số lạ.
“Xin lỗi”
“Tôi là Trương Triết”
Tin nhắn không dài, ngoài ba chữ đầu ra thì phần còn lại gần toàn là lời biện minh cho hành động của anh ta: đại ý là:  tôi biết cậu vô tội, nhưng cậu đáng đáng bị như vậy.
Đọc đến đoạn Trương Triết nói “dì Trương là mẹ tôi”, Giang Bạch có chút bất ngờ. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc cậu chấp nhận cái kiểu “tự cho mình là nạn nhân” của anh ta.
Dì Trương vào tù vì bỏ độc định giết người. Vậy mà Trương Triết biến chuyện này thành cái cớ để hại người, thật nực cười.
Cuối tin nhắn, Trương Triết nói mình đã đi, sẽ không ai tìm được, và không định trả giá cho việc đã làm.
Giang Bạch đọc hết, bình tĩnh bấm xóa 
*Đồ ngu. Ai rảnh mà đi tìm cậu? Tốt nhất là sống lẩn trốn cả đời đi.*

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play