Khi quay lại nhà hàng, chiếc bàn bị Tạ Hối đạp lệch lúc nãy đã được chỉnh lại ngay ngắn, các món ăn chưa đụng tới cũng được thu dọn hết. Tạ Hối và Diệp Thiếu Lễ ngồi ở bàn khác, Trình Tăng và Phổ Mạn cũng ngồi bên cạnh. Mấy người còn lại mà Giang Bạch không quen thì ngồi riêng một bàn.
Thấy cậu vào, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu, khiến bước chân Giang Bạch khựng lại.
Dù là vì tin nhắn Giang Bạch gửi cho Trình Tăng nên Tạ Hối mới đến, nhưng trong mắt Tạ Hối, cảnh tượng lúc đó là cậu đang ngồi ăn cùng Thạch Mẫn và hai đứa em cùng cha khác mẹ . Cậu không chắc Tạ Hối nghĩ gì, người này nổi điên thì não chỉ để điều khiển tay chân.
“Lại đây.” – Giọng Tạ Hối vẫn đầy giận dữ, nghe như ra lệnh.
Giang Bạch đi tới, vừa ngồi xuống đã bị Tạ Hối nắm lấy tay, nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt như muốn thiêu cháy cậu, nhưng lại chẳng nói lời nào. Giang Bạch bắt đầu lo lắng không biết anh ta định hỏi tội hay chẳng hỏi, cứ thế “xử” cậu luôn.
Cậu liếc sang Diệp Thiếu Lễ, thấy anh ta đang nhấp trà, đôi mắt trên miệng ly trà ánh mắt nhìn cậu cười như không cười.
Dù trên mặt vẫn là nụ cười, nhưng Giang Bạch cảm giác ánh mắt ấy mang hàm ý khác nhưng cậu không thể đoán nổi. Đúng là di truyền của một gia đình có tiền sử thần kinh không bình thường.
Giang Bạch quay sang hỏi Tạ Hối: “Anh về lúc nào vậy?”
Trình Tăng đáp thay: “Khi anh dâu nhắn cho em thì bọn em vừa xuống máy bay. Thấy tin nhắn, đến thẳng đây luôn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play