Trang Nguyệt Trọng nhắm mắt lại, che đi nỗi đau tận đáy mắt. Một lúc sau, hắn mở mắt ra lần nữa, ánh mắt đã hóa thành kiên định:
“Nhất định sẽ có cách. Ngươi theo ta trở về, ta nhất định sẽ tìm ra phương pháp giúp ngươi khôi phục tiên căn.”
Ôn Bách Du cảm thấy có chút lạnh, chẳng rõ là lạnh trong lòng hay lạnh thân thể. Hắn quấn lại khăn quàng cổ, sau đó chậm rãi nói:
“Nghe nói ba năm trước, sư tôn vẫn luôn ở Tàng Thư Các, chắc cũng vì chuyện tiên căn của ta mà bận lòng. Tàng Thư Các tàng thư bao la, nếu ở đó còn không tìm được đáp án… thì đó chính là đáp án cuối cùng.”
“Sư tôn không cần cưỡng cầu, đệ tử hiện giờ đã thuận theo thiên mệnh.”
“Một câu ‘không cần cưỡng cầu, thuận theo thiên mệnh’ hay lắm!” Trang Nguyệt Trọng tức giận. Hắn thà để Ôn Bách Du trách mắng, oán giận, thậm chí căm hận hắn.
Nhưng Ôn Bách Du lại chẳng biểu hiện gì. Sau khi biết toàn bộ kế hoạch của hắn, Ôn Bách Du chỉ bình tĩnh đến đáng sợ, giống như hắn chỉ là một người ngoài hoàn toàn không liên quan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play