Kết thúc cuộc trò chuyện, Ôn Bách Du nhét điện thoại trở lại túi áo khoác, quàng lại khăn che kín nửa khuôn mặt, hai tay đút túi, bước chậm rãi trên con phố vắng.
Trời khuya lạnh buốt, trên đường chỉ lác đác vài người qua lại, ai nấy đều vội vã trở về nhà, không ai chú ý rằng người lướt qua mình là một minh tinh nổi tiếng.
Tuy Ôn Bách Du uống ngàn ly không say, nhưng men rượu vẫn khiến thân thể dần dần nóng lên. Hắn kéo khăn choàng xuống khỏi miệng, định tháo hẳn thì một luồng gió lạnh thổi tới, cuốn tung tà áo và lùa vào mái tóc phía sau gáy.
Luồng khí lạnh lướt qua khuôn mặt khiến đầu óc hắn tỉnh táo hẳn.
Sắc mặt Ôn Bách Du bỗng thay đổi. Hắn cảm nhận được... không chỉ là gió lạnh. Mà còn là hơi thở và linh lực quen thuộc – thứ mà hắn cả đời này không thể nào quên.
Trang Nguyệt Trọng xuất hiện ngay trước mắt hắn, vận bạch y thêu tơ vàng, đai lưng buộc ngang eo, tóc dài theo gió tung bay. Đôi mắt người ấy như có vì sao sáng trong, nhưng cảm xúc ẩn giấu nơi đó lại là điều Ôn Bách Du vĩnh viễn không thể nào hiểu thấu.
Ôn Bách Du ngẩn người. Rõ ràng sư tôn chẳng có gì thay đổi, nhưng trong khoảnh khắc này, hắn lại có cảm giác như đã cách xa nhau mấy đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play