Lúc vắng Tô Dận, chẳng ai trị nổi tên Khuyết Tư Minh này. Tiểu Bảo thầm nghĩ: Chiêu Tài lanh lợi như thế, sao lại chịu thiệt ngay trước mắt? Trừ phi là bị tức đến hồ đồ mất rồi.
Nghĩ đoạn, hắn vội lao tới, nắm tay áo Chiêu Tài kéo lại: “Chuyện gì thế? Chuyện gì vậy??”
Chiêu Tài quay đầu thấy là thiếu gia nhà mình, vẻ hung hãn thu bớt, song ánh mắt vẫn như dao trừng Khuyết Tư Minh.
Khuyết Tư Minh như thường chẳng coi Tiểu Bảo ra gì, chỉ vào Chiêu Tài mà quát: “Lập tức giao người cho ta! Nếu không, hôm nay ta phế ngươi ngay tại chỗ!”
Chiêu Tài gắt: “Ngươi có tai để làm cảnh sao? Ta đã nói là không biết, không biết, không biết, không biết!”
Khuyết Tư Minh mắng: “Ngươi nói láo! Hắn ngoài Kim Tiểu Bảo này thì chỉ nghe lời ngươi. Chắc chắn ngươi giấu đi rồi! Bằng không sao tự dưng mất tăm?”
Chiêu Tài cũng gầm lên: “Người vốn ở chỗ ngươi mà mất, giờ lại tới tìm ta? Vậy ta đi tìm ai? Được, để ta hỏi ngươi: Huynh đệ ta đâu? Ngươi làm mất huynh đệ ta, nói sao đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT