Từ khi rời núi Tấn Kỳ, Hoài Ân đã biết phía sau có người lén theo sau.
Ban đầu, y cũng chẳng buồn truy xét là ai — tám phần không phải người của Thống giáo. Y nghĩ mãi cũng chẳng ra cớ gì Tông Chính Dự Trạm còn bận tâm tới mình. Nhiều khả năng là người của Tông Chính Lý Hàn hoặc Tô Dận. Chúng chỉ bám theo chứ chưa ra tay, song cứ lẵng nhẵng phía sau cũng thật phiền nhiễu. Lòng y chất đầy oán khí, không có chỗ phát tiết; bị theo mấy ngày, y rốt cuộc quyết ý phục kích.
Đêm ấy, y trọ tại một khách điếm, ăn uống, tắm rửa, nghỉ ngơi như thường. Đến sau giờ Dần, y bất ngờ phóng mình qua cửa sổ, thoắt cái đã tới chuồng ngựa, phi thân lên yên rồi thúc ngựa lao như tên bắn.
Quả nhiên khiến kẻ bám theo trở tay không kịp, vội thi triển khinh công đuổi theo. Hoài Ân nhắm mắt lắng cảm khí tức quanh mình, nhận ra mấy kẻ ấy võ nghệ chỉ vào hàng nhị lưu, đuổi theo một con tuấn mã tầm thường cũng đã chật vật.
Tới một khúc quanh trong rừng, Hoài Ân rút đoản đao trong ủng, lia một nhát vào đuôi ngựa. Rồi y mượn đà điểm chân trên lưng ngựa, tung mình lên không, liên tiếp vượt vài bước, mũi chân chạm đất vững như đóng cọc. Chưa kịp đứng thẳng, cả thân hình đã tựa mũi tên lao vụt vào rừng sâu, thoắt cái mất dạng.
Con ngựa hí dài, lồng lộn phi xa.
Chỉ chốc lát, ba bóng người từ phía sau phóng tới, men theo tiếng vó ngựa mà đuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play