Mày kiếm dài và sắc của Tô Dận lập tức nhíu chặt.
Xích Ma Hoa – Đại Lệ Viêm… thứ này vạn kim khó cầu. Tương truyền là loài hoa được tưới bằng giọt máu cuối cùng của Viêm Ma thời thượng cổ, mang cực nhiệt chí dương. Có lời đồn rằng nếu dùng luyện độc, độc tính mạnh nhất có thể thiêu xương người thành tro; nhưng cũng chính vì dương khí hùng mãnh ấy mà nó là khắc tinh lớn nhất của hàn độc.
Đại Lệ Viêm bảy năm mới nở một lần, quý hiếm vô cùng. Muốn cầu được một đóa đã khó tựa lên trời, huống chi là bảy đóa.
Tô Dận hỏi, giọng còn chút không cam lòng: “Chỉ có một cách này thôi sao?”
Khuyết Tư Minh liếc anh ta một cái: “Lời thừa.”
Tô Dận cúi người nhặt áo của Tiểu Bảo từ dưới đất, ra hiệu cho hắn mặc vào, còn mình thì đứng thẳng dậy, chăm chú nhìn hắn một hồi.
Tiểu Bảo cũng quay đầu nhìn lại. Hắn không biết “Đại Lệ Viêm” là vật gì, nhưng thấy Tô Dận – người mà hắn luôn cho là mạnh mẽ đến mức chẳng việc gì có thể làm khó – nay lại lộ ra vẻ mặt trầm trọng như vậy, hắn đã hiểu việc này khó đến nhường nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT