Kim gia chỉ sau một đêm liền đổi thay long trời lở đất!
Tiểu Bảo còn đang mê man thì bị người hất ngã xuống đất. Trong cơn mơ hồ, hắn chỉ lờ mờ thấy một bóng người cầm thứ đen thô to giơ cao lên, bổ mạnh xuống. Hắn vừa hé miệng định kêu thì vật ấy đã giáng trúng hông, khiến nửa người tê dại. Tiểu Bảo đau đớn lăn lộn, từng roi từng roi nặng nề trút xuống thân thể hắn.
Đến khi nghe thấy thanh âm quen thuộc — là mẫu thân hắn! Chỉ nghe bà “bịch” một tiếng quỳ sụp xuống đất, khóc lạc cả giọng: “Lão gia, xin người đừng đánh nữa! Ta cầu xin người, đừng đánh nữa… người thật sự muốn đánh chết nó sao?”
Tiểu Bảo lúc này mới mở mắt, thấy rõ người cầm gậy trắc bá tử kia chính là phụ thân mình. Ngoài cửa, đèn đuốc sáng rực, người ngựa huyên náo. Dưới ánh đèn, gương mặt phụ thân méo mó tái nhợt, trong đôi mắt già nua chỉ còn đầy phẫn hận và bi ai. Mẫu thân quỳ trước mặt ông, ôm lấy tay áo mà níu kéo. Bên cạnh là Chiêu Tài và Tiến Bảo, mắt đỏ hoe, sắc mặt trắng bệch.
Trong đầu Tiểu Bảo trống rỗng. Từ nhỏ đến lớn hắn gây bao nhiêu họa, phụ thân dù tức giận mắng mỏ, dọa đem gia pháp trị tội, cùng lắm cũng chỉ lấy đế giày quất vào mông, chưa từng nỡ thật sự làm hắn bị thương. Vậy là chuyện gì có thể khiến phụ thân nổi giận đến mức này? Nhận thức và ký ức của hắn như bị đứt đoạn, hắn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ thấy phụ thân thở hổn hển, hất tay mẫu thân ra, gậy trắc bá tử giơ cao, thanh âm run rẩy mà bi phẫn:
“Hôm nay ta phải đánh chết đứa nghiệt tử này! Đánh chết cái thứ bất tài vô dụng này!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play