Tiểu Bảo mê man trọn hai ngày mới tỉnh lại.

Mở đôi mắt sưng rát, hắn thấy Chiêu Tài, Tiến Bảo đang đỏ hoe mắt nhìn mình. Cả hai kẻ đó cũng mặt mày bầm dập, chẳng khá khẩm gì hơn hắn.
Khi ý thức dần rõ ràng, cảm giác toàn thân cũng trỗi dậy. Từ hạ thân truyền lên cơn đau thấu tâm can, khó chịu đến mức dồn thẳng lên óc. Ký ức lập tức ùa về, chồng lên những cảnh tượng trước kia.
Mũi cay xè, Tiểu Bảo vốn dĩ là kẻ mềm lòng, lúc này chẳng khóc thì còn gì là Tiểu Bảo nữa. Nước mắt tuôn như mưa, uất ức đến chỉ muốn đập đầu vào tường.
Chiêu Tài vội vàng lấy khăn lau nước mắt cho hắn: “Thiếu gia, thiếu gia đừng khóc… Ấy, không, khóc đi, khóc cho hết ra cũng tốt. Khóc lớn lên, chốn này chẳng có ai đâu. Người yên tâm, chúng ta nhất định sẽ báo thù cho người. Mọi thứ đã sắp xếp ổn thoả, chỉ cần một câu lệnh, người bên Tây viện Kim phủ cùng sáu trăm thực khách bên Đông viện sẽ xông lên, xé tên súc sinh đó thành tám mảnh!”
Nghe thế, Tiểu Bảo khóc càng thảm, vừa nức nở vừa lắp bắp: “ Nói… vớ vẩn… Y mà chết rồi… ta biết làm sao… Lão tử… đúng là trúng tà rồi… sao lại… lại phải lòng y… Y là một kẻ điên… bệnh thần kinh… hu hu hu… ta rốt cuộc trúng thứ quỷ gì thế này…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play