“Ồ, Lư Ngư à, hôm qua ngươi lấy mấy món khắc gỗ trong nhà đem bán đúng không? Còn mua không ít đồ cơ đấy.”
Vương Chiêu Đệ vừa thấy Lư Ngư xách túi lớn túi nhỏ trở về thì lườm một cái, lời nói đầy châm chọc. Trước nghe người ta nói tên thư sinh kia hai bàn tay trắng, thế mà giờ lại mua nhiều đồ đến vậy? Nàng chẳng tin nổi những thứ này đều do Lư Ngư tự mình kiếm tiền mà mua, quan trọng nhất là trong đống đồ kia còn có cả món bánh hạt dẻ nàng thích nhất.
“Đại bá phụ, đại bá mẫu.”
Lư Ngư không thèm để tâm đến vẻ mặt hay giọng điệu của Vương Chiêu Đệ, chỉ lễ phép chào hỏi một câu với hai người lớn tuổi rồi định cùng Bạch Thủy rời đi, ai ngờ lại bị Vương Chiêu Đệ chắn đường.
“Lư Ngư, ngươi cũng nói ta là đại bá mẫu ngươi, vì sao lại không trả lời câu hỏi của ta? Đây là thái độ nên có sao? Ngươi gả cho thư sinh rồi, chẳng phải càng nên biết phép tắc hay sao?”
“Đại bá mẫu, ngươi nói Lư Ngư nhà ta không có lễ phép, vậy xin chỉ rõ ra, hắn thất lễ chỗ nào?”
Bạch Thủy nhìn gương mặt Vương Chiêu Đệ, không khỏi cảm thấy phản cảm, giọng nói cũng chẳng hề khách khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT