Lư Ngư khẽ gật đầu, lại không dám nhìn thẳng vào gương mặt Bạch Thủy. Chỉ cần thoáng thấy dung nhan ấy, tim hắn liền chấn động không yên. Hơn nữa, vừa nhớ tới đủ loại ngọt ngào của đêm qua, lại so với lời Triệu Thúc từng dạy “kỹ thuật”, quả thực khác xa. Theo như Triệu Thúc nói, nam nhân cùng nam nhân lần đầu tất phải đau đớn, vậy mà vì sao hắn đêm qua lại thoải mái đến vậy? Quả nhiên, Triệu Thúc không thể tin tưởng được.
“Ngươi chỗ này còn đau không?” Bạch Thủy đưa tay đặt lên chỗ đĩnh kiều của Lư Ngư, cách một tầng vải bông vẫn cảm nhận được độ đàn hồi kia. Lực tay khẽ siết, mãi đến khi nghe tiếng rên khẽ “ưm” của Lư Ngư mới chịu dừng lại.
Đôi tai Lư Ngư ửng đỏ bởi động tác ấy, song vẫn không quên đáp lại câu hỏi:
“Không sao, vẫn ổn.”
“Vậy thì tốt.” Bạch Thủy mỉm cười, “Ta còn đang lo đây. Mau vào phòng dùng bữa, bên ngoài lạnh lẽo.”
Trước mắt Lư Ngư là một bát cháo đậu đỏ còn nghi ngút khói. Hơi ấm ấy khiến vành mắt hắn đỏ hoe. Khi còn nhỏ, chỉ lúc phụ thân vắng nhà, hắn mới được uống bắp hồ do mẫu thân nấu hơi ấm khi ấy, nay lại giống hệt hơi ấm trước mặt, khiến hắn như chìm vào thứ hạnh phúc mê muội.
“Sao vẫn chưa ăn?” Bạch Thủy thấy hắn chần chừ, liền múc thêm một thìa đường trắng bỏ vào. Nhà hắn không có đường đỏ, đành dùng tạm đường thường, mùi vị vẫn không kém.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play