Điền La không tránh đi, thuận thế xoay người, dang tay đỡ lấy Đào Nguyên đang theo quán tính nhào về phía mình. Hắn ôm người vào lòng, trong mắt ánh cười càng sâu, đây hẳn là lần đầu tiên hai người bọn họ tiếp xúc thân mật như vậy. Cảnh tượng này hắn đã tính kế từ lâu, lại không ngờ lần đầu thành công lại dễ dàng và tự nhiên như thế. Nhìn thấy sắc mặt Đào Nguyên dần đỏ bừng vì xấu hổ, hắn buông tay, ghé sát tai y, thấp giọng nói:
“Ngươi muốn nhìn đường, nếu không phải ta đỡ ngươi, e là đã ngã sóng soài trên đất rồi.”
Lúc này trong đầu Đào Nguyên đã hoàn toàn trống rỗng, không còn suy nghĩ được gì nữa. Trong đầu y chỉ còn quanh quẩn hình ảnh Điền La ghé sát tai mình thổi hơi nói chuyện, cả người tê rần, như có dòng điện chạy qua. Y căn bản không có thời gian phân tích ý trong lời Điền La, chỉ ngơ ngẩn gật đầu, thì thào đáp:
“Cảm tạ ân công…”
Tất cả đều không thoát khỏi ánh mắt của Điền La. Hắn hài lòng gật đầu, lại hỏi:
“Ngươi có biết vì sao ta lại nhìn chằm chằm tiểu nhị kia không?”
“Cái này…” Đào Nguyên bị hỏi đến sững người, theo bản năng quay đầu nhìn theo ánh mắt của Điền La, trông thấy một tiểu nhị còn trẻ tuổi hơn y, mặt mũi trắng trẻo tuấn tú. Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác chua chát khó hiểu. Cảm giác ấy rất không dễ chịu, nhưng y lại chẳng hiểu nguyên nhân là gì. Không kìm được liền bật thốt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play