Một bên không dám ra tay, một bên lại có chỗ dựa vững chắc, thế là không khí cứ giằng co căng thẳng như vậy.
Lúc này trong góc, Tống Nhạc Thiên khẽ rên một tiếng, đột ngột tỉnh lại. Cậu mở mắt nhìn quanh, vẻ mặt ngơ ngác—cái gì đây? Chỉ ngủ một giấc thôi mà sao giường êm chăn ấm lại biến thành nền đất lạnh lẽo thế này? Lạnh như vậy dễ sinh bệnh lắm biết không?
Thuốc mê còn chưa tan, đầu óc cậu lơ mơ, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cậu cố gắng chống người dậy thì “soạt” một tiếng, một thanh kiếm đã kề sát cổ.
Tống Nhạc Thiên hoảng hốt: “Ngươi định làm gì?”
Minh Hải tiến lên một bước, lạnh giọng: “Ngươi dám làm cậu ấy bị thương, ta bắt ngươi chôn cùng.”
Người ngồi bên cạnh bật cười: “Chẳng qua chỉ là một mạng hèn mọn, chết thì chết, đổi lấy một ân nhân cứu mạng của hoàng thượng, quá lời lãi.”
Lúc này đầu óc Tống Nhạc Thiên vẫn còn lờ mờ, nhưng gặp nguy hiểm sinh mạng thì chẳng kịp nghĩ nhiều, lập tức trốn vào không gian. Người vừa nằm trên đất liền biến mất, khiến mọi người đều sững sờ. Dĩ nhiên, ngoại trừ Minh Hải và Ninh Thiếu Đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play