Ninh Thiếu Đình quả thực rất nhớ cha mẹ, cũng muốn về nhà một chuyến, nhưng y tự nhận mình là người chồng yêu thương vợ, chuyện đi hôn người khác tuyệt đối không thể làm được, huống hồ người đó lại là trượng phu của người khác. Y dứt khoát từ chối đề nghị của Tống Nhạc Thiên.
Hai người vốn là bạn bè vì tâm đầu ý hợp từ thời học đại học, trong ký túc xá không có việc gì thì thì thầm to nhỏ suốt ngày. Ninh Thiếu Đình còn từng âm thầm giúp đỡ Tống Nhạc Thiên không ít. Nếu không phải vì muốn giữ thể diện cho Tống Nhạc Thiên, y thậm chí đã định bao toàn bộ chi phí sinh hoạt và học phí cho cậu. Lần rủ nhau đi dạo phố đồ cổ cũng là y đề xuất, ban đầu chỉ là muốn tìm một phương pháp mới để giúp bạn, không ngờ lại dẫn đến việc cả hai cùng xuyên không.
Ninh Thiếu Đình vốn cho rằng chỉ có mình xuyên không, giờ phát hiện Tống Nhạc Thiên cũng đến đây mà còn mở màn thê thảm như vậy, trong lòng không khỏi áy náy. Dù bản thân cũng chẳng tình nguyện xuyên tới, nhưng ít ra cũng là cơm no áo ấm.
Tống Nhạc Thiên cũng không phải kẻ vong ân phụ nghĩa, sự chăm sóc của Ninh Thiếu Đình bao năm qua cậu đều ghi nhớ trong lòng, tự nhiên không muốn khiến bạn mình buồn phiền, bèn an ủi một hồi, lại tỏ ra vô cùng lạc quan mà bảo rằng mình sống ở đây còn tốt hơn hiện đại.
Ninh Thiếu Đình bất chợt buông một câu: “Chỗ này dù tốt đến đâu cũng không có điều hòa.”
Tống Nhạc Thiên cười gượng hai tiếng, đúng vậy, chẳng có điều hòa thật.
Ninh Thiếu Đình tiếp tục tố khổ: “Cũng chẳng có nước ngọt giải khát!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play