Hai phu phu yên tĩnh nằm hai bên giường, ở giữa đặt một cái ổ nhỏ, trong ổ có một con non đang ngủ rất ngon lành.
Tay Tống Nhạc Thiên len lén mò xuống dưới: “Huynh không bị để lại bóng ma tâm lý gì chứ?”
Minh Hải: “Bây giờ trong ta toàn là bóng ma.”
“Ấy, không phải ý đó mà.” Tống Nhạc Thiên cũng ngại hỏi thẳng quá, sợ đụng chạm tự tôn của Minh Hải.
Hồi trước từng nghe nói, đàn ông nếu bị dọa trong mấy lúc đặc biệt sẽ dễ ảnh hưởng đến một số chức năng. Tuy rằng Tống Nhạc Thiên giờ vẫn chưa chuẩn bị tư tưởng để dùng đến hoa cúc nhỏ, nhưng nghĩ đến đời sống hạnh phúc tương lai của mình, vẫn thấy hơi hơi lo lắng.
Tống Nhạc Thiên rất biết mình biết ta, thân thể nhỏ xíu của cậu đời này khó mà đè nổi Minh Hải, từ đầu đến cuối vẫn luôn xác định rõ vai trò của mình, cho nên rất quan tâm đến sức khỏe thể chất lẫn tinh thần của Minh Hải.
Minh Hải đè lấy bàn tay đang làm loạn của cậu: “Nếu đệ còn sờ bậy nữa, ta không dám đảm bảo sẽ còn nhớ trong phòng đang có ấu tể.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play