Loài chim thông thường lúc mới sinh thường chưa mọc lông, cũng chẳng nhúc nhích gì, còn Cơm Chiên Trứng thì linh hoạt nhảy nhót, lại còn có thể ra ngoài đánh quái, nhìn thế nào cũng chẳng giống mới sinh. Nhưng cha mẹ nó đã chẳng tầm thường, bản thân nó cũng vậy, nên dù giờ nó có thể lên trời xuống đất thì trong mắt Tống Nhạc Thiên cũng là chuyện bình thường, chẳng có gì đáng ngạc nhiên nữa.
Sinh linh bé nhỏ ấy theo Tống Nhạc Thiên rời khỏi không gian, chính thức gia nhập tướng phủ. Nó đứng trên vai cậu, cái đầu nhỏ ngẩng cao, khí thế y như vua của thiên hạ.
Tống Nhạc Thiên đơn giản giới thiệu Cơm Chiên Trứng cho Minh Hải, hiện giờ cậu đã ngang ngược tới mức, dù có đứng trước mặt Minh Hải cũng chẳng buồn giấu giếm, càng không định giải thích.
“Đây là thú cưng của ta, đại danh là Cơm Chiên Trứng, nhũ danh là Trứng Trứng.”
Minh Hải cũng quen rồi, tự động lấp đầy đầu đuôi câu chuyện. Ví dụ như Cơm Chiên Trứng trong mắt hắn chính là linh thú được thần tiên nuôi dưỡng, giống như tọa kỵ của Quan Âm Bồ Tát vậy. Chỉ khác ở chỗ, con tọa kỵ này vẫn còn nhỏ, chưa thể cưỡi được.
Cơm Chiên Trứng chẳng hề hay biết mình bị gán cho danh hiệu tọa kỵ, đôi vai non nớt bỗng dưng gánh thêm một gánh nặng nặng trĩu.
Tống Nhạc Thiên có thể không để tâm đến Minh Hải, nhưng không thể không cân nhắc ánh mắt của người ngoài. Dù sao Cơm Chiên Trứng mới sinh chưa hiểu chuyện, không biết thu liễm, cảnh nó tấn công Sơn Thần khi nãy cũng có không ít người chứng kiến — không chỉ thân vệ mà còn có cả bách tính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT