Không biết có phải mình quá nhạy cảm hay không, nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên khi thấy Sơn Thần, Tống Nhạc Thiên đã lập tức nghĩ tới bà lão ở Bách Quả Trai.
Tuy cậu là nhà cung cấp cho Tiên Quả Cư nhưng cũng không quá giấu giếm, nếu ai muốn điều tra thì không khó. Trước đó khi biết nơi trốn là Bách Quả Trai, trong lòng đã thấy hơi bất an, chỉ là chủ quán nhìn có vẻ quá vô hại, khiến cậu buông lỏng cảnh giác.
Cậu luôn dựa vào chăm chỉ học hành để kiếm việc tốt nuôi sống bản thân, cho nên cũng từng thấy không ít những cạnh tranh ác ý giữa các đối thủ. Trước đây chỉ nghĩ hai nhà đều bán hoa quả thì chắc không đến mức căng thẳng, nhưng giờ cậu đột nhiên hiểu ra—đó là chuỗi cửa hàng trái cây lớn nhất cả nước, cạnh tranh chắc chắn rất khốc liệt. Là cậu quá sơ suất rồi.
Họ chạy trốn gấp như thế, sao lại đúng lúc như vậy mà người của Bách Quả Trai cứu được họ?
Tống Nhạc Thiên không muốn nghĩ xấu về lòng người, nên lúc đầu thực sự tin rằng chủ quán là người tốt, thấy họ gặp nạn thì đưa tay cứu giúp. Nhưng bây giờ không thể không nghĩ kỹ hơn, chủ yếu là… quá trùng hợp.
Tiểu Ngũ Tử vừa nhìn thấy Sơn Thần là toàn thân đã rùng mình, ngoài ý định bỏ trốn thì không nghĩ được gì khác: “Phu nhân, chúng ta đi thôi, nhỡ đâu hắn tỉnh lại thì sao ạ?”
Tống Nhạc Thiên bắt đầu kiểm tra quanh Sơn Thần: “Không cần nói nhỏ vậy đâu, hắn sẽ không tỉnh đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT