Minh Hải chỉnh đốn xong xuôi mới đến phủ Nguyên soái bái kiến, vừa gặp mặt còn chưa kịp nói gì đã thấy Nguyên soái mở lời trước: “Nghe nói ngươi dẫn phu nhân về rồi, mà lại còn rất đáng yêu?”
Minh Hải 囧: “Đám hỗn đản kia truyền tin nhanh thật.”
Bọn họ là võ quan, tính tình thẳng thắn, trên chiến trường thì lệnh ra phải tuân, nhưng trong sinh hoạt thường ngày lại cởi mở, không câu nệ nhiều lễ tiết, bàn về tám chuyện thì từ Nguyên soái cho đến binh lính đều có thể thông tin qua lại.
Nguyên soái cảm thán: “Trước kia ngươi nói trong nhà đã có thê thất, ta còn tưởng chỉ là lời thoái thác, không ngờ thật sự có một người.”
Minh Hải cũng không giải thích thêm, dứt khoát thừa nhận: “Phu nhân tâm địa thiện lương, đối với thuộc hạ tình thâm nghĩa trọng, thuộc hạ thật sự không nỡ phụ lòng người ấy.”
Nguyên soái: “Bọn ta làm quân nhân, quanh năm chinh chiến xa nhà, quả là khổ cho gia quyến. Nếu ngươi dám phụ bạc y, mới thật sự là uổng làm trượng phu. Có điều nghe nói y là nam tử, việc con nối dõi...”
Triều đại này đối với chuyện hôn nhân khá cởi mở, nam cưới nữ hay nam cưới nam, nữ cưới nữ đều có thể, nhưng vấn đề con cái thì vẫn khiến người ta đôi chút khó xử, vì vậy mới nghĩ ra đủ cách. Câu hỏi của Nguyên soái cũng là suy nghĩ cho hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT