Có lẽ vì quá thoải mái, trên đường về, Tống Nhạc Thiên vậy mà không thấy chút khó chịu nào. Lúc đi, vì cậu khó chịu nên xe ngựa đi còn chậm hơn cả xe bò, bây giờ đi đường bằng phẳng, thậm chí còn có thể chạy được mấy bước.
Tống Nhạc Thiên vén rèm xe nhìn ra ngoài: “Thì ra xe ngựa thật sự có thể chạy nhanh như vậy à.”
Minh Hải: “Đó là chuyện đương nhiên, nhưng ngươi vẫn nên ngoan ngoãn ngồi yên đi, kẻo vui quá hóa buồn.”
“Làm sao có thể chứ.” Tống Nhạc Thiên cảm thấy mình khỏe không chịu nổi: “Ta thấy mình tuyệt lắm, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Phía trước phu xe nhắc một tiếng: “Chúng ta sắp rẽ khỏi quan đạo rồi, mọi người cẩn thận một chút.”
Có lẽ vì cảm giác đổi hướng quá rõ ràng, tư thế nửa nằm phía trước của Tống Nhạc Thiên không giữ được cân bằng, cậu lập tức ngã nhào về phía trước.
Minh Hải nhanh tay kéo người về lại: “Đã bảo ngươi phải cẩn thận rồi mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play