Tâm tư của Tống Nhạc Thiên chưa kịp nói ra, Minh Hải đã đoán được: “Ngươi muốn mua nàng ta về?”
Tống Nhạc Thiên gật đầu: “Ta nghĩ rồi, sau khi hai ta rời đi, quanh năm cũng chẳng mấy khi về nhà, trong nhà chỉ còn một người thì vừa cô đơn vừa bất tiện. Vương a bà với mấy người trong thôn tuy có thể giúp được, nhưng dù sao cũng không bằng có người ở nhà.”
Minh Hải thấy có lý. Nếu cô nương kia thực sự là người lương thiện, mua về chăm sóc nương thì cũng yên tâm. Nhưng hạng người lừa đảo thì nhiều, phải xem xét kỹ đã.
Tống Nhạc Thiên thấy hắn không phản đối, bèn ngồi xổm xuống trước mặt cô nương kia: “Cô nương, người phía sau ngươi là ai vậy?”
“Là nương ta.” Cô nương hai mắt đỏ hoe, rõ ràng đã khóc không ít: “Cha ta ghét nương vì không sinh được con trai, chết rồi cũng không cho nhập phần mộ tổ tiên. Ta thật sự đã hết đường rồi, xin công tử mua ta đi. Ta biết giặt giũ, nấu nướng, thêu thùa, ta làm được rất nhiều việc.”
Tống Nhạc Thiên thuở nhỏ từng sống khổ, vừa nhìn đã nhận ra cô nương này thật sự có hoàn cảnh bi đát, không giống hạng lừa đảo. Cậu nghiêng đầu nhìn Minh Hải một cái. Thật giả thì cậu nhìn ra được, nhưng nhân phẩm thì không rõ. Dù gì cũng định để nàng ở nhà chăm sóc quả phụ, nhân phẩm là điều quan trọng.
Minh Hải nghĩ ngợi rồi nói: “Cô nương, chúng ta có thể giúp ngươi an táng mẫu thân, ngươi có bằng lòng đi theo chúng ta không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play