Ninh Thiếu Đình từ lúc bọn họ vào không gian đã đứng canh bên ngoài, còn dặn Phúc Toàn trông chừng kỹ, không cho bất kỳ ai quấy rầy. Tống Nhạc Thiên vừa bước ra, y lập tức đón ngay: “Thế nào rồi?”
Tống Nhạc Thiên không giải thích gì, trực tiếp kéo y vào không gian, rồi thẳng tiến đến biệt thự. Ninh Thiếu Đình chỉ cảm thấy tim mình đập loạn, y nghĩ chắc cũng đoán được vì sao bằng hữu lại kích động đến vậy. Khi y đứng trước cánh cửa vừa mở ra ấy, thậm chí còn không dám bước ra ngoài.
Tống Nhạc Thiên nhảy ra sân: “Mau ra đây đi, đừng lo không về được, tớ thử rồi, có thể ra vào tự do.”
Ninh Thiếu Đình thử bước tới một bước, nhưng lại bị một luồng lực vô hình cản lại. Y không cam lòng, thử đi thử lại mấy lần, kết quả vẫn như cũ. Sắc mặt y tái nhợt, thậm chí không nói nổi một câu.
Minh Hải vội vàng thử một lần, cũng phát hiện mình không ra được: “Chẳng lẽ chỉ có đệ mới ra vào được?”
Vừa nãy Tống Nhạc Thiên vui quá, chưa kịp thí nghiệm kỹ đã vội gọi Ninh Thiếu Đình đến. Nếu nói chỉ một mình cậu ra vào được thì cũng hợp lý, nhưng…
Cậu nhìn về phía Cơm Chiên Trứng trong sân, nó sớm đã bay ra ngoài đuổi bướm chơi, vô cùng vui vẻ. Vậy nên nói rằng chỉ người mở không gian mới ra vào được thì không đúng, nếu bảo Cơm Chiên Trứng sinh ra trong không gian, là bán bản địa, vậy còn hiểu được. Nhưng rắn hoa và gà mái lớn cũng ra được, mà chúng đâu phải bản địa, cũng không thể như Cơm Chiên Trứng ra vào tùy ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play