Ninh Thiếu Đình thấy khó xử: “Biên cương có mấy chục vạn binh sĩ, lại còn là bạn thuở nhỏ của công chúa, sợ là khó tra lắm. Không biết vị tiểu tướng đó họ gì tên gì?”
Công chúa đáp: “Tên thì không nói, nhưng nghe đồng đội gọi là Đại Hải.”
Dựa vào tuổi công chúa mà suy đoán, lúc nhỏ hẳn là tám chín năm trước. Khi ấy đóng quân ở Hạc thành, từng cứu người, lại có chữ “Hải” trong tên... tất cả ánh mắt ở hiện trường đồng loạt nhìn về phía Minh Hải.
Minh Hải nổi tiếng thường xuyên cứu người, tên lại có chữ “Hải”, thật đúng là có khả năng là hắn. Sắc mặt Minh Hải trở nên khó coi, năm đó mình vẫn chỉ là một tiểu binh, đồng đội đều gọi là Đại Hải. Nếu đúng là mình, thì phiền to rồi.
Minh Hải tất nhiên không muốn phụ Tống Nhạc Thiên, nhưng hai nước vừa mới thiết lập quan hệ, nếu lập tức làm mất mặt Lâm Quốc thì cũng không hay lắm, nên cúi đầu không nói gì. Những người khác thấy hắn không lên tiếng cũng đều im lặng vờ như không biết gì.
Ninh Thiếu Đình cười gượng: “Nước ta người có tên có chữ Hải thì nhiều lắm, lại còn là chuyện từ nhiều năm trước, chỉ gặp có một lần, thật sự rất khó tìm. Huống hồ người khi đó đã đủ tuổi tòng quân, tính ra bây giờ chắc đã thành thân rồi. Nước ta thiếu gì thanh niên tuấn tú, hay là công chúa thử chọn một vị khác làm phò mã?”
Công chúa cũng biết khó tìm, nên không cố chấp nữa, tiện tay chỉ một người: “Vậy thì người kia đi, trông cũng đẹp trai đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play