Bận rộn suốt mấy tháng trăng tròn, Tống Nhạc Thiên cảm thấy mình lại gầy thêm một vòng, nặng nề than thở:
“Đình thiếu, tớ thấy cậu làm hoàng đế thật chẳng dễ dàng gì.”
“Nói đúng lắm.” Ninh Thiếu Đình cũng thấy mệt mỏi: “Nếu không phải các đời hoàng đế trước đã dựng nền móng, nếu không phải trong triều còn vài người dùng được, nếu không phải có tướng sĩ nơi biên cương, thì Vinh Quốc này đã sớm diệt vong rồi.”
Tống Nhạc Thiên rất cảm thông với các đời tiên đế: “Nếu mấy vị Cao Tổ, Thái Tổ gì đó mà biết có hậu nhân phá gia đến mức suýt làm mất nước, không biết có tức đến mức sống lại không.”
Ninh Thiếu Đình gật đầu đồng tình: “Đúng thế, tớ đoán bọn mình bị kéo đến đây cũng là do liệt tổ liệt tông hoàng gia hiển linh, sợ tiên đế chơi chết nước nhà, nên vội lôi hai đứa bọn mình đến cứu trận.”
Tống Nhạc Thiên chẳng có chút tự tin nào: “Tớ thật sự nghi ngờ có thể cứu vãn nổi không, mấy cái gọi là xoay chuyển càn khôn, nghe thôi đã thấy không phải việc hai ta làm nổi.”
Ninh Thiếu Đình: “Nói đúng rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play