Tống Nhạc Thiên không ngờ Minh Hải lại đánh giá nước có gas là làm rát lưỡi, cậu nghĩ một lúc mới hiểu ra: “Hây, ý huynh nói là cái khí ấy à? Ta nói cho huynh biết, đấy mới là tinh túy đó!”
Minh Hải cảm thấy mình thật sự không thể cảm nhận được tinh túy ở chỗ nào, chỉ thấy lạ lạ thôi.
Tống Nhạc Thiên dứt khoát đưa cho hắn một chai nước hoa quả: “Nè, uống cái này, không làm rát lưỡi đâu.”
Minh Hải uống một ngụm, vẫn không đánh giá cao: “Vị giống như nước ép trái cây, nhưng lại không ngon bằng nước ép trái cây tươi.”
Tống Nhạc Thiên: “…”
Minh Hải thử hết một lượt các loại nước trên bàn, khiến lông mày Tống Nhạc Thiên giật đến không giấu được, cái tên này khó chiều thật đấy! Không phục, gia đây không tin không trị được ngươi!
“Huynh chờ đấy!” Tống Nhạc Thiên chui vào không gian, đứng trước kệ đồ ăn vặt mà ném bạc điên cuồng, rào rào rơi xuống cả đống đồ ăn vặt, suýt nữa chôn cả người cậu. Cậu bới trong đó toàn bộ các loại nước giải khát, cả Wahaha lẫn RIO cũng có, không tin công nghệ hiện đại lại không thu phục nổi một người cổ đại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT