Tuy miệng nói là sẽ rút quân, nhưng đám người Tần Khải lại không thật sự rời đi, mà bày tỏ rõ thái độ: họ sẽ đợi sau khi tướng quân thành thân mới chịu rút. Đám sơn tặc cũng không truy cứu gì nhiều, đưa Minh Hải lên vách núi.
Cơm Chiên Trứng giấu trong tay áo của Minh Hải, theo hắn một đường vào trại rồi chui vào không gian. Minh Hải đồng ý làm áp trại phu nhân thì đã giao nộp hết vũ khí, nhưng trong không gian vẫn còn tích trữ không ít, lại có Cơm Chiên Trứng hỗ trợ, nên hắn cũng không lo không có đồ dùng.
Hắn có võ công phòng thân, đối phương tuy có cảnh giác nhưng cũng không đến mức hạ thuốc hay trói lại. Trừ việc bị tịch thu vũ khí ra thì sinh hoạt cơ bản là tự do.
Minh Hải cảm thấy tên đại đương gia kia hơi tự tin quá mức. Võ công của mình cũng chẳng yếu, dù không có binh khí thì cũng không phải người dễ đối phó.
Khi gặp được vị đại đương gia được nhắc đến, hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc nghe bảo đại đương gia xấu xí, tên sơn tặc đi đàm phán kia lại đồng ý nhanh như vậy – người này đúng là xấu… rất có đặc sắc.
Không thể nói là xấu, thật ra không thể dùng từ xấu. Da trắng, ngũ quan đoan chính, mắt phượng cực phẩm, miệng anh đào, toàn là cấu hình của một mỹ nhân cực phẩm. Bất kể là nam hay nữ, sở hữu khuôn mặt này đều không thể kém sắc.
Nhưng, vấn đề nằm ở chữ nhưng ấy. Theo lời Tống Nhạc Thiên mà nói thì… người này có khuôn mặt rất tròn, kiểu tròn vo ấy. Chiều dài và chiều rộng gần như nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play