Minh Hải sai người quay về thôn Minh gia mời Vương Đạo đến, Vương Đạo biết rất nhiều loại hoa cỏ đặc biệt, biết đâu lại biết được gì. Người đi đón Vương Đạo lập tức lên đường trong ngày hôm đó, còn hôm sau Minh Hải sẽ xuất phát đi dẹp thổ phỉ.
Tống Nhạc Thiên biết hắn sắp dẫn quân đánh trận, nhưng từ lúc gặp nhau đến giờ đều là thời bình, đừng nói đánh trận, ngay cả ẩu đả cũng chẳng mấy khi, đây là lần đầu tiên tiễn phu quân ra trận, trong lòng lo lắng đến chết được.
“Phải mang theo hai bộ quần áo chứ nhỉ, nếu bị vấy máu thì còn có đồ thay.”
Minh Hải lấy quần áo ra: “Ai đời dẫn binh mà còn phải mang theo quần áo? Ta về nhanh thôi, có máu thì lúc về hẵng thay.”
Tống Nhạc Thiên chẳng buồn để ý, vẫn tiếp tục thu dọn hành lý: “Lương khô cũng phải mang theo ít nhiều, trong núi toàn là thổ phỉ, chưa chắc tìm được cái ăn. Nước cũng phải mang, nước suối trong núi không thể uống linh tinh được, biết đâu lại có trứng ký sinh trùng.”
Minh Hải ấn vai cậu: “Ta chỉ đi dẹp chút thổ phỉ thôi, đâu phải vào sâu đất địch, không nguy hiểm gì đâu, yên tâm đi.”
Tống Nhạc Thiên mặt mày rầu rĩ: “Nhưng đó là thổ phỉ mà, ban nãy huynh cũng nói bọn trên Phật Đà Sơn hung ác thế nào rồi đấy, còn đáng sợ hơn cả quân địch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT