Chư Diệc Ôn thở dài, giọng mang theo chút xót xa:
“Cô ấy mới mười tám tuổi thôi… Lẽ ra không nên phải gánh chịu nhiều vất vả đến vậy.”
Thôi Diệu Trúc cũng khẽ nhíu mày, cảm thấy dường như bản thân đã hiểu lầm Cố Lam. Có lẽ cô không phải kiểu người kiêu ngạo, chỉ là đã quen sống dưới áp lực quá lớn trong một gia đình như vậy. Cô mới mười tám tuổi, mà lần trước tỏ ra kiểu cách, nói cho cùng cũng chỉ là một lần “bệnh trung nhị” phát tác muộn mà thôi.
Nghĩ vậy, trong lòng Thôi Diệu Trúc cũng bất giác dâng lên một tia thương tiếc.
“May mà cô ấy không giống lời đồn là thể chất bẩm sinh yếu ớt, không biết võ công. Nếu không, với một người cha như vậy, một gia đình như vậy, lại vướng vào những chuyện nguy hiểm kiểu này… Dù có chín cái mạng cũng chẳng đủ để dùng.”
Thôi Cảnh Phong chợt lên tiếng, giọng trầm ngâm:
“Người áo đen đuổi theo Cố Lam không tha… Là vì lần trước cô ấy phá hỏng chuyện của bọn chúng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play